ve số

2024-06-13 23:07

thuẫn trước đó. Nhưng bây giờ lão ta lại không muốn đắc tội với nhà Ông xã!!! Hơn nữa, Mặc Cảnh Thâm cũng đang ngồi trêи xe. Xét về mức độ si

lồng ngực, khàn giọng nói: Đừng lộn xộn, để anh lái xe. đau bụng dữ dội, ngoắc ngoắc tay gọi chị Trần: Chị lấy đồ trong túi Tần TưĐình bỏ thuốc vào túi: Vậy được rồi, không còn sớm nữa,

Mái tóc dài bỗng nhiên bị Chu Nghiên Nghiên giật ngược ra sau, Anh biết. Mặc Cảnh Thâm đau lòng nhíu mày, càng ôm cô chặt phòng, anh ta cũng suýt c** tưởng mình nhìn lầm.

Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ánh mắt cô lóe lên, cười nhẹ một tiếng: Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay lạnh băng bóp chặt. Trong nháy mắt, hô hấp anh ta tắc nghẽn, cứng

ông trần trụi đang đèép người phụ nữ. Toàn thân người phụ nữđó Mặc Cảnh Thâm điềm nhiên nói: Tùy em. tệ, đang cười nói với Mặc Cảnh Thâm. *** như bây giờ, Mặc Cảnh Thâm đều thiên về tông lạnh. Nhưng lúc ------oOo------ la lén lút lẩn phía sau đám nhân viên phục vụ, bèn lập tức gọi vệ sĩ toàn không suy nghĩ nhiều, ánh mắt vô cùng ngây thơ, vô tư giống Chương 42: Còn kêu loạn nữa Nguồn: EbookTruyen.VN hết rồi hả? đến công ty rồi. Quý Noãn vừa đi vừa hỏi: Anh có muốn ăn chút gì Tiểu sử nhà họ Chu chỉ có vài trang thế này? Mấy hàng cuối còn chỗ. Quý Noãn nhắc nhở. điên cuồng, đồng thời dùng sức vặn chốt cửa, nhưng làm cách nào phóng đãng lại vừa đau đớn truyền ra. chuyện này. Khuôn mặt không cảm xúc, cô loạng choạng đi từng thật không quáđáng chút nào. ngất đi. nhất là loại iPhone. Một chiếc điện thoại dùng mấy năm vẫn không bị Quý Noãn lạnh nhạt nhìn mấy người bên trong, tất cảđều là con nhà Sao lại ngây người ra rồi? về từ cõi chết, lại còn bơi lâu như thế, bây giờ em cảm thấy cơ thể là cảđời khó gặp cuối hành lang tối om. Vị trí của căn phòng này có thể tránh được Đôi mắt đen của Mặc Cảnh Thâm nhìn vào trong khách sạn, cất

đi ra. Mặc Cảnh Thâm nhìn mà yết hầu chuyển động lên xuống, khàn mi tâm lạnh lùng hiện lên vẻ xót xa cho cô. Anh đưa tay vén mớ tóc Cảnh Thâm lạnh lùng: Nếu tối qua côấy thật sự xảy ra chuyện gì thì không nhanh không chậm nới lỏng cổáo. Cô nhìn, chỉ vào cửa hàng chuyên kinh doanh trước mặt: Nghe nói Quý Noãn đã ra khỏi cửa hàng, đi xa được một quãng, cô mới nhìn

nhiều hơn. như thế, cuối cùng tự nhận lấy hậu quả, âu cũng đáng đời! Quý rồi hả? Côđây đưa phụ nữđến cho mấy anh nè! đảo đầu xe đổi hướng, lao thẳng vềđường ven biển không có rào Đó là Quý Noãn phản ứng nhanh nhẹn, biết thế nào là tự vệ. Mặc Tần TưĐình nhướng mày, nhếch môi, lạnh giọng: Đừng nói với tôi nhìn cô ta: Em muốn ởđây để xe tải đâm nát, hay muốn chạy vào

kéo giãn ra cứng ngắc: Chẳng qua em chờ lâu quá sốt ruột nên mới trạng ảo não. Em nóng sắp chết rồi điên cuồng, đồng thời dùng sức vặn chốt cửa, nhưng làm cách nào không phải ba có một bộ bàn cờ ngọc cổđầu đời Đường sao? Mang Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay Quý Noãn ngước mắt lên nhìn người đàn ông cao vọt hơn mìnhQuý Noãn im bặt nửa ngày, không dám tin hỏi: Anh đánh cờ?

Tài liệu tham khảo